một bước lên tiên

Đọc truyện Một Bước Lên Tiên c̠ủa̠ tác giả Mai Bát Gia, luôn luôn update cmùi hương mới đầy ...Doc truyen mot buoc len tien lttp truyen chu ebook prc download full. Bạn đang xem: Một bước lên tiên hoắc khải. Ebook Một Cách Lên Tiên - Mai Bát Gia - Full - Ebook Truyện ebooktruyen.net › Ebook Truyện Một Bước Lên Tiên - Chương 455. Mười phút sau, mọi người đã ngồi trong phòng họp. Bởi vì không thể tiếp xúc với ánh sáng mạnh, cộng thêm việc cần phải nghỉ ngơi nhiều nên Ngô Hân Hân đã được Trương Hoa Bân đưa về nhà. Cập nhật Full nhanh nhất Một Bước Lên Tiên tác giả Mai Bát Gia trên Top Truyện Tranh thuộc thể loại Ngôn Tình, Đô Thị. Truyện online, Web truyện online đam mỹ, ngôn tình, tiên hiệp Lắm lúc vận khí dường như đã bỏ quên Bạch Diệc Phi, anh vô cùng cố gắng, chăm chỉ học tập Nội dung truyện Truyện Một Bước Lên Tiên Lắm lúc vận khí dường như đã bỏ quên Bạch Diệc Phi, anh vô cùng cố gắng, chăm chỉ học tập, phấn đấu làm việc thế nhưng anh dường như không thể bắt được cơ hội nào. Bước 1: Nắm rõ thông tin về doanh nghiệp. Bước đầu tiên để bạn có thể lập kế hoạch marketing hiệu quả cho doanh nghiệp đó chính là bạn phải nắm bắt chính xác những thông tin liên quan đến doanh nghiệp đó. Tất cả những gì bạn phải nắm được đó chính là mục tiêu Warum Flirten Männer Wenn Sie Vergeben Sind. Đọc truyện Một Bước Lên Tiên-Bạch Diệc Phi-Hoắc Khải full cập nhật chương nhanh nhất trên Truyện Một bước lên tiên- Bạch Diệc Phi Lý Tuyết hay còn gọi là Một bước lên tiên, Thần hào cuồng tế-Mai Bát Gia, Hoắc khải- lý tuyết là truyện thuộc thể loại đô thị ngôn tình, hiện đang có hơn 1000 chương và vẫn đang được tác giả cập nhật. Truyện Một bước lên tiên có mô típ khá là quen thuộc, nam chính của chúng ta tên là Bạch Diệc Phi, đầu truyện anh được miêu tả là một người đàn ông nghèo khó và ở rể tại gia đình vợ. Nhà vợ của anh là nhà họ Lý - một gia tộc lớn nổi tiếng ở thành phố Giang Châu. Vì gia thế của vợ cũng được xem là hiển hách, có tiếng có miếng nên một người chồng mà ở rể nên trong mắt những người xung quanh, anh là một đứa con rể, một người chồng vô dụng ăn bám nhà vợ, chỉ biết ăn không ngồi rồi, không làm gì cả, là một người vô dụng không làm nên tích sự gì. Sự thật thì không phải như thế, anh vẫn chăm chỉ phấn đấu, cố gắng hết sức nhưng vẫn không hề có cơ hội nào để phát triển hay thành công, cứ cảm thấy vận may hình như đã quên mất anh rồi. Lý Tuyết là người vợ hợp pháp của anh, tuy hôn nhân với anh là sự sắp đặt của người lớn nhưng cô đối xử với chồng không hề tệ, có thể nói là lâu ngày sinh tình, mưa dầm thấm lâu, cô là người duy nhất trong gia đình nhà vợ nhìn nhận những cố gắng của anh, những cực khổ mà anh phải chịu, biết được anh không hề vô dụng hay ăn bám như những người xung quanh hay nói, chỉ có điều anh chưa thành công mà thôi. Người ta hay nói, một khi xui thì xui đủ đường, anh dù cố gắng ra sao cũng chưa đạt được thành quả, rồi bị người trong gia đình nhà vợ khinh thường chê cười, không may hơn nữa là lúc đi mua quà sinh nhật cho ông cụ với em gái, em của anh bị tai nạn đưa vào bệnh viện, hiện cần 300 ngàn tệ để làm phẫu thuật, nếu không thì sẽ rất nguy cấp. Khi anh nói ra tình hình này cho mọi người ở gia đình nhà vợ thì không một ai thông cảm, thương tình, anh muốn mượn tiền để làm phẫu thuật thì ai cũng chán ghét, mỉa mai, chê anh phiền phức. Rồi đưa ra những điều kiện trêu đùa anh không chút thương tiếc, sau đó thì cho mượn với lãi suất cắt cổ, có thể nói là gấp đôi hoặc gấp ba số tiền ban đầu. Nhưng do tình huống cấp bách nên anh cắn răng đồng ý mặc cho vợ anh Lý Tuyết lên tiếng ngăn cản. Dù cô lên tiếng ngăn cản việc chồng mình mượn tiền nhưng khi việc đã lỡ rồi thì cô là người duy nhất có thể nói là còn tính người. Cô về nhà tính bán ngôi nhà đi để có tiền trả nợ cho chồng mình, nhưng ba mẹ chồng không đồng ý nên dẫn đến xích mích mâu thuẫn. Quay lại với người em của nam chính Bạch Diệc Phi, khi mà anh mang đủ tiền đến bệnh viện thì đã thấy em mình đã được phẫu thuật xong bởi bác sĩ giỏi nhất của bệnh viện và ở trong phòng bệnh hạng sang. Anh có chút ngỡ ngàng không biết ai lại tốt như vậy, giúp đỡ anh và em của anh, anh biết chắc chắn không thể là nhà họ Lý, họ còn mong em của anh và anh biến mất sớm hơn, vợ của anh thì cũng không, do anh biết kinh doanh của vợ hiện đang gặp khó khăn nên không có nhiều tiền như vậy. Cuối cùng, anh biết được người chi trả mọi chi phí phẫu thuật, nằm viện là Bạch Vân Bằng, người tự xưng là ba ruột của nam chính và em của nam chính. Ông giải thích do năm đó có tình huống đặc biệt nên phải bỏ rơi hai anh em họ, vì muốn bù đắp cho họ mà ông đưa một cái thẻ ngân hàng trị giá ba trăm triệu, sau đó là một chiếc nhẫn trị giá một tỷ. Đây là số tiền quá lớn, điều này thật sự quá khó tin nhưng không hiểu tại sao mà anh lại tin tưởng lời nói của Bạch Vân Bằng. Nhưng anh không hề do dự nhận khoảng tiền đó, vì bây giờ em của anh đang trong thời gian nguy kịch, nếu không có số tiền này thì anh sợ sẽ không giúp được gì cho người em đang nằm viện của mình, anh không muốn sau này phải hối hận. Khi mọi chuyện xấu, bao nhiêu trở ngại ập đến cuộc đời anh, một cuộc đời tăm tối với bao nhiêu nợ nần rồi trách nhiệm, gánh nặng phải gánh vai trên vai, cứ ngỡ là cuộc sống của anh sẽ kết thúc trong tăm tối như thế này thì lại xuất hiện ánh sáng. Ba ruột của anh đến tìm và nói một bù đắp, với khoảng tiền đó trong tay anh có thể trả tiền viện phí chữa trị cho em gái mình, có thể trả khoảng nợ để mượn của gia đình nhà vợ, có thể giúp cho công việc kinh doanh của vợ mình. Liệu sẽ có những tình tiết diễn biến nào? Gia đình nhà vợ sau khi biết thật sự anh giàu có như vậy có buồn thúi ruột vì đã đối xử quá đáng với anh hay không? Liệu anh có những bước báo thù nhà vợ hay là tha thứ cho tất cả sống vui vẻ hạnh phúc với vợ của mình? Có lẽ đây là một khởi đầu mới của nam chính Bạch Diệc Phi, và đây mới là cuộc sống mà anh đáng có được. Lắm lúc vận khí dường như đã bỏ quên Bạch Diệc Phi, anh vô cùng cố gắng, chăm chỉ học tập, phấn đấu làm việc thế nhưng anh dường như không thể bắt được cơ hội việc anh làm dường như không hề có kết quả, từ ban đầu hăng hái nỗ lực, anh càng ngày càng mất lòng tin, tâm trạng cũng càng u tối hơn...Mọi thứ cứ ngỡ đang lâm vào bế tắc khi em gái gặp nạn, ba mẹ vợ vô tâm, tiền tài nguy cấp, cứ tưởng cuộc đời anh cũng xong không!Đây lại là một sự bắt đầu, sự bắt đầu cho nhân sinh thật sự của anh. Tác giả Mai Bát Gia Thể loại Dị Giới, Điền Văn, Đô Thị, Ngôn Tình, Nguồn Vietpub Trạng thái Full Lắm lúc vận khí dường như đã bỏ quên Bạch Diệc Phi, anh vô cùng cố gắng, chăm chỉ học tập, phấn đấu làm việc thế nhưng anh dường như không thể bắt được cơ hội nào. Những việc anh làm dường như không hề có kết quả, từ ban đầu hăng hái nỗ ... Trong lòng Lý Tuyết vui vẻ đồng thời lại bối rối nói "Như thế có ổn không? Thật là tốn kém, chúng ta làm đơn giản là được rồi. Hơn nữa em cũng đã đồng ý với Khúc Nhi, chúng em cùng nhau ăn sinh nhật".Bạch Diệc Phi cười nói "Không sao, có thể cho cô ấy đi cùng".Lý Tuyết thấy vậy đành phải gật đầu đồng cơm xong, hai người liền tự về Diệc Phi hơi bồn chồn bởi vì vừa nãy anh rửa bát xong đi ra, nhìn thấy Lý Tuyết đã thay xong áo ngủ, lộ ra cánh tay và bắp chân trắng Tuyết nhìn thấy anh cũng hơi xấu hổ, vội vàng trở về Diệc Phi có chút lưu luyến, bóng hình xinh đẹp cứ lượn lờ trong đầu, phần nào hành hạ ý chí của cùng anh phải hít một hơi thật sâu, đi tắm rồi nằm trên giường nghỉ hôm sau, đang trong giờ làm việc, Bạch Diệc Phi nhận được điện thoại của Bạch Vân Bằng."Diệc Phi, ngày mai là sinh nhật của con dâu phải không?"Bạch Diệc Phi ừ một tiếng "Ông muốn tới à?""...Xin lỗi, ta...", Bạch Vân Bằng hơi áy náy, nhưng công ty bên này không bỏ mà đi Diệc Phi không phản ứng gì "Tôi biết rồi".Bạch Vân Bằng thở dài một hơi, đành phải nói "Mặc dù bố không đến được, nhưng trước đó bố đã chuẩn bị xong quà rồi. Đó là một viên Dạ Minh Châu trị giá 80 triệu tệ, mua được ở phòng đấu giá, bố đã cho người mang tới trước đó rồi, đến lúc ấy con nói với con dâu một tiếng nhé".Bạch Diệc Phi nghi hoặc, Dạ Minh Châu? Một thời gian trước đã được mang đến rồi? Sao anh không có một chút tin tức nào nhỉ?"Tôi hiểu rồi".Chưa nói được mấy câu, hai người đã cúp điện bản năng, Bạch Diệc Phi cảm thấy chuyện này có chút kỳ lạ. Nếu Bạch Vân Bằng nói đã đưa đến rồi vậy thì chắc chắn là đã được đưa đến, nhưng anh hoàn toàn không biết gì, trong chuyện này chắc chắn có vấn anh cũng không biết vấn đề nằm ở đâu, đành phải tạm gác đến ngày sinh nhật của Lý gia đình Bạch Diệc Phi mặc quần áo trang trọng đến khách sạn Thiên khi Chu Khúc Nhi nhìn thấy Bạch Diệc Phi, nhỏ giọng hỏi "Anh vẫn chưa tặng xe cho Tuyết Nhi à?""Ừ", Bạch Diệc Phi gật đầu "Lát nữa đặc biệt tặng cô ấy trong bữa tiệc sinh nhật".Chu Khúc Nhi gật gật đầu, cũng không hỏi Tuyết nhìn Chu Khúc Nhi, từ khi nào mà bọn họ qua lại thân thiết như vậy? Trong lòng cô có hơi ghen."Các cậu đang nói gì thế?"Chu Khúc Nhi cười cười "Còn có thể nói gì, tất nhiên là bảo anh ấy đừng làm cậu mất mặt!"Lý Tuyết nghi ngờ nhìn Bạch Diệc Phi, thấy Bạch Diệc Phi cười với cô, lúc này mới nói với Chu Khúc Nhi "Có thể tới đây chúc mừng sinh nhật đã tốt lắm rồi".Chu Khúc Nhi bất đắc dĩ lắc đầu, lúc đó cô vô tình nhìn thấy một mỹ nữ dáng người xinh đẹp mang giày cao gót đi vào, lập tức kinh ngạc hô một tiếng "Ai ya!"Lý Tuyết bị hoảng sợ vội hỏi "Sao vậy?""Đó là thư ký Long của Tập đoàn Hầu Tước, cô ấy cũng tới đây!", Chu Khúc Nhi hưng phấn nói "Vậy thì có phải là, chủ tịch Tập đoàn Hầu Tước cũng đến rồi đúng không? Trời ơi, đợi lát nữa có thể trông thấy anh ấy rồi nhỉ?"Lý Tuyết cạn lời "Cậu đừng có mà mê trai nữa, chủ tịch người ta sao có thể để ý tới phụ nữ ở tầng lớp chúng ta chứ? Hơn nữa ngay cả dáng dấp người ta thế nào cậu cũng chưa nhìn thấy".Chu Khúc Nhi hừ một tiếng, không tiếp tục tranh người lên thang máy khách sạn, nhưng đúng lúc này lại có bảo vệ tiến lên "Xin chào, xin hỏi các bạn có thiệp mời không?"Vừa nghe thấy câu này, mọi người đều bối rối, không phải họ đến tiệc sinh nhật sao?Bảo vệ thấy thế lập tức nói “Xin lỗi, không có thiệp mời các bạn không thể vào”.Dứt lời, sắc mặt Lưu Tử Vân khó coi "Bạch Diệc Phi, rốt cuộc là chuyện gì thế này? Không phải anh nói chuẩn bị tiệc sinh nhật cho Tuyết Nhi sao? Sao bây giờ ngay cả cửa cũng không vào được hả?"Bạch Diệc Phi vỗ trán, anh đi vội quên mang thiệp mời rồi, chỉ có thể cười cười xin lỗi "Xin chờ một chút, con gọi điện thoại"."Lại gọi điện thoại!", Lưu Tử Vân phàn nàn nói "Nhanh lên, chúng tôi cũng không muốn bị người ta xem như khỉ! Mất mặt xấu hổ, tất cả đều là lỗi sai của đồ vô dụng nhà anh!"Thật không khéo là, lúc này Lý Phàm cũng đến đây."Ơ, tôi không nhìn nhầm đấy chứ? Đây không phải là một nhà vô dụng sắp bị Lý Thị chúng tôi gạch tên sao? Hình như mấy người không có thiệp mời phải không? Không mời tự đến à? Các người đúng là trơ trẽn!”"Cậu có ý gì?", Lưu Tử Vân bình tĩnh Phàm giễu cợt một tiếng "Có ý gì hả? Ông nội vốn không cho người thông báo với các người, các người lại mặt dày tự đến, da mặt đúng là dày!""Thông báo cái gì?", Lưu Tử Vân nhìn Lý Cường Đông và Lý người cũng không mắt Bạch Diệc Phi lóe Phàm thấy thế biết là bọn họ không suy nghĩ gì mà đã tới chỗ này "Ồ, không biết nói mấy người thế nào mới tốt đây, biết rõ bản thân không có tư cách đến loại khách sạn này rồi, lại còn cứ thích thể hiện!""Lý Phàm, có tư cách hay không không phải cậu nói là được!", Lưu Tử Vân tức giận Khúc Nhi cũng nói "Hôm nay chúng tôi đến để chúc mừng sinh nhật Tuyết Nhi, dựa vào cái gì mà không có tư cách?""Chúc mừng sinh nhật?", Lý Phàm liếc nhìn Lý Tuyết, đã hiểu ra, sau đó cười nhạo một tiếng "Loại người như các người, muốn chúc mừng sinh nhật thì nên tìm một quán ăn, tùy ý ăn một chút gì đó không phải là được rồi sao, còn đến khách sạn cao cấp như này, cũng không sợ người ta cười cho à?"Lý Tuyết cũng tức giận nói "Lý Phàm, anh đừng có mà coi thường người khác, bản hợp đồng kia nếu không phải tôi ký được, bây giờ các anh còn có tâm trạng ở đây mở tiệc chúc mừng gì sao?"Cô không phải kẻ ngốc, trước đó cô nhìn thấy thư ký của Tập đoàn Hầu Tước, bây giờ Lý Phàm cũng đến rồi, còn có một vài ông chủ của các công ty khác lần lượt đi vào. Chắc hẳn là ông cụ Lý mở tiệc vì việc kí kết hợp đồng lần này."Ồ! Ai biết cô dùng thủ đoạn gì để lấy được hợp đồng chứ? Cứ ở đây mà ra vẻ đoan chính, biết đâu lại ngủ với mỗi người một lượt rồi...", Lý Phàm không ngừng giễu cợt "Nhưng mà vẫn phải cảm ơn cô, nếu như không phải là cô, Lý Thị cũng không ký được hợp đồng, không thể chạy dự án mới, bây giờ tôi cũng không thể là người quản lý đầu tiên của dự án này được! Còn đám người các người, bây giờ không có tư cách chờ ở đây, các người không cần mặt mũi, nhưng Lý Thị chúng tôi không thể để mất mặt mũi được! Mau chóng cút đi!"Nghe thấy câu nói này, Bạch Diệc Phi không khỏi tức giận, đứng lên phía trước trừng mắt nói "Lý Phàm, các anh dựa vào cái gì không mời chúng tôi? Lẽ nào nói, nhà họ Lý không có một chút lễ nghĩa nào, chỉ biết chơi trò qua cầu rút ván thôi đúng không?"Lý Phàm vô thức nhớ tới cảnh lúc trước bị Bạch Diệc Phi đánh cho không đứng dậy được, đau nhức khắp người, nghiến răng nghiến lợi nhìn Bạch Diệc Phi "Bạch Diệc Phi, con mẹ mày là cái thá gì? Mày chỉ là một con chó chết mà nhà họ Lý chúng tao nuôi mà thôi, người nhà họ Lý chúng tao nói chuyện, đến lượt mày ở đây sủa bậy sao? Nhưng mà từ trước tới giờ Lý gia chúng tao không làm hại động vật, nếu mày thật sự ở trên mặt đất sủa vài tiếng giống như chó, hôm nay tao sẽ phá lệ cho bọn mày đi vào, thế nào?" Lúc này, tên cảnh sát bắt bọn họ bước vào, tuy hắn mặc cảnh phục nhưng cũng không ngăn nổi khí chất bỉ ổi trên người, cộng thêm cái đầu trọc lốc, lại càng lộ rõ vẻ hèn hạ.“Còn muốn ra ngoài sao? Cậu nằm mơ đấy à”Bạch Diệc Phi híp mắt “Vì sao không thể ra ngoài? Chúng tôi cũng đâu phạm pháp giết người gì!”“Đánh người ta tàn phế mà còn kêu không phạm pháp?”, tên cảnh sát đầu trọc gắt Lâu tức giận nói “Chúng tôi vốn không hề đánh nhau, mà cho dù có đi chăng nữa thì anh cũng không thể nào nhốt chúng tôi cả đời được!”“Đã vào đây rồi thì ai cũng phải nghe lời tôi hết, ai quan tâm cậu đánh nhau hay không làm gì?”, cảnh sát đầu trọc đắc ý Diệc Phi và Vương Lâu nghe vậy thì liếc nhau, bây giờ họ cũng coi như hiểu rõ rồi, chắc chắn có người cố ý muốn chỉnh anh!“Là ai bảo anh làm như vậy?”, Bạch Diệc Phi sát đầu trọc hừ một tiếng “Sốt ruột cái gì chứ? Ngày mai là biết thôi, hơn nữa, tôi nghĩ ngày mai gặp rồi thì cậu sẽ rất vui mừng”.Ngày mai?Bạch Diệc Phi không nói nữa, ngày mai thì ngày mai, trái lại anh cũng muốn nhìn xem, rốt cuộc là kẻ nào muốn gây sự với anh!Cảnh sát liếc nhìn hai người họ, trông cũng thành thật ra phết, vì vậy liền đắc ý đi ra ngoài. Ngày mai, đó cũng không phải chuyện nhỏ, đến lúc đó hắn sẽ lại thừa dịp dọa dẫm một trận, khà khà!Vừa ra khỏi phòng thẩm vấn, cảnh sát đầu trọc nhận được điện thoại của cục trưởng “Cục trưởng, ông tìm tôi?”“Đến phòng làm việc của tôi một chuyến”, giọng nói của cục trưởng rất bình thản, hắn không nghe ra được điều gì nên thong dong đi đến văn nơi, hắn cười nói với cục trưởng “Cục trưởng!”.Cục trưởng Triệu nhìn thấy cảnh sát đầu trọc, vẫn rất bình thản hỏi một câu “Có phải hôm nay cậu bắt người không?”“Vâng, chỉ là một vài kẻ đánh lộn với nhau thôi ạ!”Cục trưởng Triệu nhìn hắn “Một số? Cụ thể là mấy người?”“Hả...”, cảnh sát đầu trọc ngây trưởng Triệu thấy vậy, đột nhiên vỗ bàn rầm’ một tiếng, làm hắn bị dọa sợ giật nảy mình.“Người đâu!”Chỉ mấy giây sau, hai cảnh sát khác đi vào “Cục trưởng!”Cảnh sát đầu trọc nhìn cục trưởng bằng ánh mắt ngỡ trưởng tức giận nói “Gỡ quân hàm của cậu ta xuống, nhốt vào phòng thẩm vấn!”“Vâng!”, hai cảnh sát bước đến, một người đè hắn lại, còn một người gỡ quân sát đầu trọc trợn to hai mắt “Cục trưởng, cục trưởng, tôi có làm gì sai đâu? Vì sao muốn gỡ quân hàm của tôi?”“Không làm cái gì?”, cục trưởng Triệu phẫn nộ nói “Cậu còn nói cậu không làm cái gì? Bắt hai người vô tội về thì cũng thôi đi, nhưng cậu là một người cảnh sát phục vụ nhân dân, đã không hoàn thành trách nhiệm mà còn bởi vì một chút lợi ích nho nhỏ mà bắt người linh tinh. Lương tâm của cậu bị chó gặm mất rồi hả? Cậu căn bản không xứng làm cảnh sát!”Cảnh sát đầu trọc sợ hãi run rẩy, sao cục trưởng lại biết những chuyện này?Cục trưởng Triệu hừ lạnh nói “Còng tay cậu ta lại cho tôi!”Hai người kia nghe vậy, sau khi gỡ quân hàm xuống, lập tức lấy còng tay ra thi hành mệnh lệnh.“Cục trưởng Triệu, ông nghe tôi nói, tôi không phải...”, cảnh sát đầu trọc luống cuống muốn giải trưởng Triệu lại giận dữ gầm lên “Cậu câm miệng ngay cho tôi! Thân là một cảnh sát mà chẳng hề có chút tính tự giác nào của cảnh sát, lại còn ngụy biện!”Dứt lời, cục trưởng cũng không cho hắn có cơ hội nói chuyện, dứt khoát để người dẫn chốc lát sau, cảnh sát đầu trọc xuất hiện trong phòng thẩm Diệc Phi và Vương Lâu thấy vậy thì vui lắm.“Đây không phải là chú cảnh sát à? Sao cũng vào đây rồi?”, Bạch Diệc Phi trêu Lâu hùa theo “Nói không chừng là đến để trải nghiệm cuộc sống đó?”Cảnh sát đầu trọc cảm thấy bị sỉ nhục, phẫn nộ nói “Nhốt con mẹ bọn mày! Ông đây sẽ lập tức được thả thôi!”“Ồ, vậy anh có bản lĩnh thì bây giờ ra ngoài đi?”, Bạch Diệc Phi cười sát đầu trọc nghe vậy, mặt chợt đỏ bừng “Bọn mày cứ chờ đó cho tao, cho dù hôm nay tao không ra được, sớm muộn gì tao cũng sẽ được thả thôi, trái lại là bọn mày đấy, bọn mày cứ đợi bị tàn phế đi!”Vừa rồi cục trưởng rất tức giận, nhưng dù nói thế nào thì vẫn còn tình cảm ở đó, cùng lắm là hắn bị giáng cấp mà thôi, đến lúc đó vẫn sẽ được thả ra! Hắn tự cho là Diệc Phi nheo mắt “Nói như vậy anh Đao và anh đều do người kia tìm đến?”“Hừ! Mày đắc tội với người không nên đắc tội! Đáng chết!”, cảnh sát đầu trọc hừ mới nói xong, cửa phòng thẩm vấn mở ra.“Cũng không biết là ai đắc tội với người không nên đắc tội đâu!”Cảnh sát đầu trọc nhìn qua, kinh ngạc nói “Tần Hoa? Anh đến để thả tôi ra sao?”Tần Hoa liếc nhìn hắn, lại liếc nhìn Bạch Diệc Phi và Vương Lâu.“Cục trưởng rất tức giận, anh nhận hối lộ, bắt người lung tung, cố tình vi phạm quy định, anh cứ ngoan ngoãn đợi ở đó đi!”“Chào hai cậu, là người bên phía chúng tôi có lỗi, chúng tôi vô cùng áy náy, hai cậu có yêu cầu gì có thể nói cho tôi biết, tôi nhất định sẽ khiến hai cậu hài lòng”.Cảnh sát đầu trọc không thể tin nổi trừng to mắt “Anh nói cái gì?”Thái độ của Tần Hoa đối với hai bên khác hẳn nhau, làm cho cảnh sát đầu trọc hoảng hốt và không tin nổi “Có phải anh nhầm rồi không? Vì đánh nhau nên bọn họ mới bị bắt vào đây đó!”“Anh im miệng đi!”, Tần Hoa trừng mắt nhìn hắn nói “Anh cho rằng cục trưởng không biết những chuyện anh làm à? Anh có biết anh bắt phải người nào rồi không hả?”“Ai?”, cảnh sát đầu trọc vô thức hỏi một Hoa hừ lạnh “Người ta là người của tập đoàn Hầu Tước, trong đầu anh là óc heo à? Thế mà cũng dám bắt!”Vương Lâu ở bên cạnh khiếp sợ nhìn Bạch Diệc Phi “Cậu là người của tập đoàn Hầu Tước?”Bạch Diệc Phi chỉ cười không sát đầu trọc lại vô cùng sửng biết rõ tập đoàn Hầu Tước lớn mạnh đến mức nào, nhưng chẳng phải Lý Phàm nói Bạch Diệc Phi chỉ là một thằng nhà quê nghèo sao? Từ bao giờ lại trở thành người của tập đoàn Hầu Tước rồi?“Tần Hoa, anh chắc chắn không nhầm chứ, hắn không phải là một thằng nhà quê sao?”Tần Hoa cười xùy “Nhà quê thì sao chứ? Nhà quê thì không thể làm việc trong tập đoàn Hầu Tước à?”Cảnh sát đầu trọc hoàn toàn cạn Hoa lại nói với Bạch Diệc Phi và Vương Lâu “Hai cậu, bây giờ các cậu có thể đi ra rồi, nào, mời đi bên này”....Lý Tuyết đang lo lắng nghĩ cách, lúc định ra cửa thì có khách đến nhà.“Sao anh lại đến đây?”Liễu Chiêu Phong nhìn Lý Tuyết mở cửa, mỉm cười nói “Anh nhận lời mời của bác gái, đến nhà ngồi một lát”.Lưu Tử Vân nghe thấy tiếng nói, lập tức cười cười đi đến “Chiêu Phong đến đấy à, mau vào nhà ngồi, đừng đứng đó mãi thế”.Lý Tuyết thấy vậy liền nhường đường rồi dợm bước ra ngoài, Liễu Chiêu Phong giữ lấy tay cô “Tuyết Nhi, anh vừa đến mà em lại đi ngay à!”Lưu Tử Vân lườm Lý Tuyết “Còn không mau quay lại đây? Con ra ngoài làm gì? Cậu ta ngồi tù thì cứ để cậu ta ngồi đó, mắc mớ gì đến con?”“Ngồi tù? Xảy ra chuyện gì sao?” Liễu Chiêu Phong quan tâm hỏi Tử Vân hừ một tiếng “Còn chẳng phải Bạch Diệc Phi kia sao, không có chuyện gì đi đánh nhau với người khác, bị giam vào cục cảnh sát rồi!”Liễu Chiêu Phong kinh ngạc, đồng thời cũng cảm thấy đây là một cơ hội tốt “Tuyết Nhi, cần anh giúp gì không? Hay là để anh thử nhờ người quen giúp xem sao?”Lý Tuyết nghe vậy thì ngẩn ra, sau đó hai mắt phát sáng “Anh thật sự có thể giúp tôi cứu anh ấy ra ư?”“Ừ, tìm một số mối quen biết, chắc hẳn là được, chẳng qua có chút phiền phức thôi”, Liễu Chiêu Phong lộ vẻ khó Tử Vân ở bên cạnh thấy vậy, kéo Liễu Chiêu Phong vào trong phòng khách “Để ý đồ vô dụng đó làm gì? Cứ để cậu ta ở trong tù đi, đỡ phải đi ra ngoài, chướng mắt”.Lý Tuyết nhìn Lưu Tử Vân “Mẹ! Diệc Phi không hề đánh nhau!”“Ai để ý cậu ta có đánh nhau thật hay không? Dù sao cũng vào tù rồi!”, Lưu Tử Vân lẩm Chiêu Phong lập tức nói “Tuyết Nhi đừng lo lắng, bây giờ anh sẽ nghĩ cách”.Lý Tuyết thấy vậy thì cắn môi, nói thật, cô cũng không muốn để cho Liễu Chiêu Phong giúp đỡ, cũng không muốn nợ ơn gã, nhưng ngoài Liễu Chiêu Phong, cô thật sự không thể nghĩ ra có thể nhờ ai giúp cùng Lý Tuyết không thể không gật đầu nói “Được, cảm ơn anh”.Liễu Chiêu Phong nghe vậy thì nở nụ cười “Đừng khách khí, đúng lúc anh cũng có việc cần em giúp, phải xem em có đồng ý hay không đã”.

một bước lên tiên